“Cá cũng ngon nữa, trong chén của em có một miếng cá lớn này!”
“Ối, chút nữa là nuốt xương luôn rồi…”
Canh cá tươi ngon, thịt cá cũng thơm ngọt vào miệng là tan giống như cao lanh, ai cũng há to miệng húp canh, há to miệng ăn thịt cá, sau đó lại cắn một miếng bánh bột ngô mà ngày thường không nở ăn, thật đúng là đời này chưa bao giờ được sung sướng như vậy.
Sống đến từng tuổi này rồi có bao giờ được ăn uống thỏa thê như vậy đâu? Bình thường bắt được hai ba con cá trong khi cả nhà có đến hai mươi mốt miệng ăn, cho tụi nhỏ ăn còn không đủ đâu ra tới lượt người lớn ăn được bao nhiêu, chứ đừng nói đến được ăn thẳng tay như bây giờ.
Lưu Chiêu Đệ đang ăn thì bỗng nhiên nước mắt chảy xuống: “Không ngờ cuộc đời con còn có được may mắn này, thật không ngờ…”
Thẩm Hồng Anh trừng cô ấy: “Xem cái nết kìa.”
Ngưu Tam Ny bật cười nói: “Canh ngon quá.”
Đám đàn ông bên cạnh thì yên tĩnh hơn, chỉ cúi đầu húp canh sùm sụp, bên ngoài trời đang lạnh nhưng trán ai cũng đổ đầy mồ hôi.
Đám trẻ cũng rất chịu ăn, đứa nào cũng giống như cố gắng ăn một lần cho đủ vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT