Gương mặt của Tống Căng ửng đỏ, không biết là mệt hay xấu hổ. Nàng đi mãi cho đến khi đến dưới cầu mới giật mình phát hiện còn chưa nghĩ ra nên nói cái gì. Đầu óc bởi vì thiếu không khí mà trống rỗng, nàng ngơ ngác đứng ở dưới cầu, chỉ giật mình nhận ra rằng vị Tạ đại nhân này thật sự rất đẹp. Khó trách người kiêu ngạo như Phó Quỳnh Âm đều trông mong theo đuổi hắn.
Nữ lang thở hồng hộc, bước nhanh đi đến trước mặt hắn.
Hô hấp của nàng dồn dập, nhỏ giọng nói: "Ta không phải tới giữ đại nhân lại, ta muốn chính miệng nói cho đại nhân biết bệnh của mẫu thân ta đã tốt hơn nhiều, đệ đệ cũng rất ổn. Cảm ơn đại nhân hỗ trợ."
Tạ Liễm hơi bất ngờ. 
Tính tình Tống Căng thật sự quá mềm mại, mà Tần Niệm và Phó Quỳnh Âm lại quen kiêu căng. Hai người kia ở chung một chỗ, đợi lát nữa còn không biết ồn ào nàng đến như thế nào. Huống chi bây giờ Tống Căng thật sự không nói nên lời ở trước mặt Phó Quỳnh Âm.
Hắn đang muốn mở miệng.
Đứa trẻ cách bờ kéo dây diều bay nhanh xông về phía đầu cầu này.
Nữ lang trước mắt vừa vặn bị đụng trúng, thân thể mảnh khảnh nhoáng lên. Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhẹ nhàng như cành liễu đụng phải lan can cầu đá.
Tay áo to rộng của Tạ Liễm bị gió thổi bay, hắn không duỗi tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play