“Trước kia trong đại đội từng có người nói xấu anh ấy là kẻ ăn bám, được mặt mà không được việc. Em không thể để anh ấy tự ti, như thế cũng không tốt cho sự phát triển của Nhu Nhu.”
Giang Chi nói những lời chân thành từ tận đáy lòng.
Thực ra, còn một lý do quan trọng nhất cô không nói, đó là cô xấu hổ, sợ Quảng Thâm châm chọc mình. Lúc trước cô lỡ nói nặng lời, đâm vào lòng người ta, cô không muốn bị người ta đâm lại. Đặc biệt khi người đó là Quảng Thâm.
"...Tự ti?" Giang Hựu cảm thấy mình đang nghe nhầm, nhớ lại vẻ bình tĩnh, kiểm soát toàn bộ tình hình của Quảng Thâm vào buổi sáng, cảm xúc hỗn loạn: "Quảng Thâm tự ti?"
“Đúng vậy. Anh hai, bây giờ một ngày em kiếm được một tờ tiền Đoàn Kết, một tháng là ba trăm, một năm là hơn ba nghìn, tích góp vài năm là có hàng vạn.”
Hai anh em nhà họ Giang chỉ cần kiếm được chút tiền là thích phô trương, nhưng Giang Hựu thể hiện rõ ra ngoài, còn Giang Chi thì giữ trong lòng. Bây giờ cô đang mơ mộng, càng nói càng thích, tự vẽ ra bức tranh tương lai cho mình, cảm thấy mình sắp có thể nuôi cả gia đình và Quảng Thâm.
"Anh hai, em nói này, Quảng Thâm không có kỹ năng gì đặc biệt. Bây giờ còn trẻ còn có thể làm đồng áng, chờ già rồi không làm được nữa, thật sự phải dựa vào em nuôi. Anh nghĩ sau này anh ấy có tự ti không?"
"Làm sao mà em nói chuyện với anh ấy được?"
.......
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT