Không giống với mùa thu tàn úa, hoa rụng lá úa, giữa ngày đông giá rét, ngoài nhành mai nở sớm, chẳng còn màu sắc nào để mà ngắm.
Khi Ngô Hiền tới nơi, từ xa đã thấy Mị trắc phu nhân đứng dưới mái hiên nở nụ cười nghênh đón, mái tóc điểm đóa mẫu đơn rực rỡ, khiến người còn đẹp hơn hoa. Hắn vốn lấy làm lạ: vào tiết này lấy đâu ra mẫu đơn? Tới gần mới nhìn rõ, thì ra không phải mẫu đơn thật.
Mị trắc phu nhân bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của hắn.
Bèn mỉm cười giải thích: “Là phu nhân ban thưởng hôm nay.”
Ngô Hiền lại lấy làm ngạc nhiên: “Phu nhân sao?”
Phu nhân lại lấy được từ đâu chứ?
Hắn vừa hỏi xong liền chợt nhớ ra — hôm qua Văn Chú vừa trở về từ Hà Doãn, nói mang theo ít lễ mừng năm mới gửi tặng nữ quyến trong hậu viện, chuyện này hắn còn cố ý bẩm báo lại. Hỏi đó là thứ gì, Từ Giải chỉ nhàn nhạt đáp một chữ “hoa”, lúc đó Ngô Hiền cũng chẳng để tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play