Về đến thủ đô, cậu còn chưa kịp đau buồn thì đã nhận được tin vị giáo sư vừa nộp đơn xin nghỉ hưu đã uống thuốc ngủ cách đây hai tiếng và qua đời.
Những người thân cận bên cạnh Thưởng Nam rất nhanh đã bị thanh trừng sạch sẽ.
Sau khi sắp xếp xong tang lễ cho Văn Vô Hương và Thưởng Thu, cậu xin nghỉ một kỳ phép dài, cậu chỉ nằm lì trên giường cả ngày. Khi cậu đói đến mức không chịu nổi thì Miễn Miễn sẽ nhét thức ăn vào miệng cậu, dù tất cả đều là thứ nó thích ăn.
Sau khi toàn cầu dị hóa, gần như ai cũng mất đi ít nhất một hoặc hai người thân, đặc biệt là trong giai đoạn đầu, người chết ở khắp mọi nơi. Thưởng Nam từng nghĩ rằng mình đã nhìn thấu chuyện sinh tử, từng nghĩ rằng bản thân đã trở nên tê liệt với đau thương. Nhưng suốt thời gian này, trong đầu cậu chỉ không ngừng tua đi tua lại những ký ức khi Văn Vô Hương và Thưởng Thu vẫn còn sống.
Loài chim yêu nhất chính là bộ lông tuyệt đẹp của mình. Dù lúc đầu Văn Vô Hương không cảm thấy lông vũ có gì quý giá nhưng cuối cùng cậu ta cũng không thể tránh khỏi ảnh hưởng của sự dị hóa, vậy nên thứ mà cậu ta trân quý nhất chính là bộ lông của mình. Mỗi tháng, cậu ta đều đến tiệm tắm dành riêng cho chim để chăm sóc bộ lông kỹ lưỡng.
Nhưng vào ngày Văn Vô Hương chết, toàn thân cậu ta bị máu nhuộm đỏ, lông vũ bết thành từng mảng, tiếng kêu của cậu ta cũng trở thành tiếng kêu thê lương của loài chim.
Dữ liệu mà họ nhận được là giả, đám châu chấu mạnh hơn ít nhất gấp mười lần so với thông tin mà họ biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play