Khương Mạn Mạn cảm thấy mình đột nhiên được nâng cấp thành quốc bảo, không đúng, là gia bảo.
“Không được, chuyện này đừng nói với bố mẹ em trước, đợi đến lúc về rồi nói.
Đừng làm ầm ĩ lên, có lẽ chỉ là lúc đó vừa ngửi thấy phân lợn nên mới buồn nôn thôi? Anh nghĩ mà xem! Phân lợn thối như vậy, ai ngửi mà chẳng buồn nôn.”
“Năm ngoái em cũng ngửi rồi mà có buồn nôn đâu, sao năm nay lại buồn nôn?
Chắc chắn là có thai rồi. Được rồi, trước tiên anh không viết thư nói chuyện này với mẹ anh, chúng ta đợi một tháng trước. Nhưng trong thời gian đợi một tháng này, em phải ngoan ngoãn ở nhà, không được đi đâu.
Càng không được đi xe đạp đến huyện, bất kỳ hành động nguy hiểm nào cũng không được.”
Khương Mạn Mạn chẳng biết nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play