Diêm Như Ngọc quả thực không muốn quản chuyện này.
Đều là người cùng nghề, người xấu không làm việc tốt. Nàng chỉ muốn tán gẫu một chút, xem thổ phỉ nơi khác ra sao.
Nhưng khi nghe thấy lời này, nàng lập tức không vui. Bắt người thì bắt người, sao còn lột da chứ?
“Chẳng lẽ các ngươi là yêu tinh ngàn năm trong thoại bản? Ăn thịt người, moi tim người?” Diêm Như Ngọc tỏ vẻ ngây thơ hỏi.
Một tiểu sinh nghe xong thì không chịu nổi, hô to: “Vị công tử này! Bọn họ là thổ phỉ hung ác! Nữ nhân này là hái hoa tặc* Lạc Thập Nương! Ả giả dạng thành nữ tử yếu đuối trong thành khiến hai người bọn ta bị lừa và bị bắt đến đây!”
*Hái hoa tặc: nghĩa đen là kẻ trộm hoa, nghĩa bóng là kẻ cưỡng bức
Phía trước là Mai Đà Lĩnh thường có thổ phỉ hoành hành, nhưng vì Mai Đà Lĩnh nằm ở vị trí đặc biệt nên người của quan phủ vừa xuất hiện thì bọn họ sẽ lập tức chạy trốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play