Nếu hôm nay chỉ gặp phải năm, sáu người, hắn ta đương nhiên sẽ không nói hươu nói vượn.
Nhưng hắn ta đã đếm thử, bốn mươi bảy người, không thiếu một ai... Chứng tỏ bọn chúng biết Mai Đà Lĩnh câu được cá lớn nên cùng nhau ra ngoài.
Phó Định Vân muốn giữ chặt Viên sinh, không cho hắn ta nói lung tung nhưng đã muộn.
“Diêm công tử, Viên sinh nhất thời căng thẳng...”
“Bản tính con người mà thôi, không cần nhiều lời.” Diêm Như Ngọc nhàn nhạt nói một câu, “Nhưng cho dù là súc vật thì cũng có không ít con biết nhớ ơn và báo ơn. Hôm qua ta mới cứu hắn ta ra khỏi hang hổ mà hôm nay đã bán đứng ta, chứng tỏ bản tính của hắn ta dơ bẩn.”
Phó Định Vân còn muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thoáng qua Viên sinh đang run bần bật quỳ dưới đất xin tha, hắn không nói gì nữa.
“Các ngươi dám giết chết Lạc Thập Nương?!” Lúc này, đám người đối diện lập tức nổi giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT