Diêm Như Ngọc thất vọng nhìn Lưu đại nhân, thở dài: “Nếu Lưu đại nhân bận rộn thì thôi vậy. Nhưng mà... Ông là một quan viên đi ra ngoài, tất nhiên phải giao tiếp với quan viên, thân hào* địa phương. Sao có thể thiếu tiền trong người được? Bổn tọa có được không ít thứ tốt ở Mai Đà Lĩnh. Nếu ông thiếu gì thì cứ việc nói với ta. Nếu có người bắt nạt ông, bổn tọa cũng sẽ giúp ông xả giận.”
*Thân hào: người có học thức và người giàu có trong vùng
Lưu đại nhân không ngừng gật đầu.
Ông ấy biết rồi, mau buông tha cho ông ấy đi!
“Ừm, tuyệt đối đừng khách khí. Bổn tọa còn muốn ở lại trong thành một thời gian. Chi tiêu ở tỉnh thành này đắt đỏ, nếu Lưu đại nhân không còn tiền ăn cơm thì đúng là lỗi của ta.” Diêm Như Ngọc nói tiếp.
Lưu đại nhân sửng sốt.
“Một thời gian? Là bao lâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play