Đại phu Từ không có con, vốn dĩ rất thích trẻ con, nhưng dù ông ấy có y thuật tốt thì vẫn không được lòng mọi người, thế nên không có ai qua lại, chuyện trò với ông ấy. Bây giờ nhìn thấy một tiểu nha đầu đáng yêu khóc nức nở, ông ấy nhất thời mềm lòng.
“Cha ta bị thổ phỉ đánh, sắp chết rồi! Đại phu Từ, ngài có thể đi cứu cha ta không?” Diêm Như Ngọc lặp lại lần nữa.
Khóe miệng của hai người đứng sau co giật.
Thổ phỉ.
Không phải đang nói chính mình sao.
“Các ngươi... là người thôn nào?” Đại phu Từ lộ vẻ nghi ngờ.
Ông ấy đã đi khắp hang cùng ngõ hẻm, từng đến tất cả các thôn xung quanh, gặp qua rất nhiều người, nhưng ba người trước mắt đều rất lạ mặt.
“Cha ta là một thợ săn, không sống trong thôn mà sống gần núi thổ phỉ. Đây là hai ca ca của ta. Bình thường bọn ta rất ít khi rời khỏi nhà, tự cung tự cấp nên chưa bao giờ đụng độ thổ phỉ. Nào ngờ mấy hôm trước đi nhầm đường, bị đám thổ phỉ bắt gặp. Chúng đập phá nhà của ta, còn đánh cha ta nữa. Cha ta phải đưa bảo bối gia truyền ra mới giữ được một mạng. Thổ phỉ nói nếu sau này mỗi tháng nộp lên 100 cân thịt heo thì sẽ cho phép gia đình ta tiếp tục ở lại..."
“Nương ta được chôn cất ở đó nên cha ta không nỡ rời đi. Nhưng bây giờ cha bệnh nặng sắp chết, phát sốt, chảy mủ, mê sảng... Đại phu Từ, xin ngài hãy cứu bọn ta. Ta và các ca ca sẵn sàng làm trâu làm ngựa để báo đáp ngài..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT