Nói xong, bà ấy nhìn chiếc vòng tay, ánh mặt rõ ràng rất không nỡ. Hứa Lê dù sao cũng không nhìn ra ngọc tốt hay xấu, cô cũng không trả giá: "Được, bà đưa giá đi.”
“. . . Tôi muốn ít nhất ba ngày thuốc cảm, còn phải có mười gói mì ăn liền hoặc các loại đồ ăn tương tự.”
Bà ấy thăm dò mở lời. Hứa Lê lục lọi một chút, trực tiếp đưa một hộp thuốc hạ sốt và hai hộp thuốc cảm, thuốc hạ sốt có hai mươi viên, cũng đủ dùng rồi, cô còn tiện tay tặng thêm một cái nhiệt kế, còn đồ ăn, mì gói cô có, cũng không lấy thêm loại khác, chỉ đưa mười gói mì gói các loại hương vị. Người phụ nữ thấy Hứa Lê đưa đồ dứt khoát, còn ngẩn ra một chút, đặc biệt là khi thấy mì gói Hứa Lê đưa đều là loại gói to tăng lượng, bà ấy càng không biết làm sao, bà ấy mím môi, do dự một chút, vẫn nhỏ giọng nói: "Cô đưa nhiều thuốc quá rồi, đồ ăn có thể ít lại một chút.”
"Nhà bà không còn người bệnh sao? Lấy về cho họ ăn đi.”
Hứa Lê không để ý đến chút đồ này. Người phụ nữ rất muốn hỏi, cô không sợ tôi lừa cô sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT