“Ngoài chuyện đó ra thì sao?” Chu Tự lại hỏi, “Nghê Nhã không làm gì cậu chứ?”
Thì ra là hỏi về Nghê Nhã, Chúc Vấn Thiện chớp chớp mắt:
“Không có gì đâu, cậu ta chỉ nói mấy câu, bảo tôi tránh xa cậu một chút. Sau khi tôi rời đi thì hình như cậu ta gặp phải chuyện gì đó trong nhà vệ sinh. Khi đi ra, trông cậu ta không ổn lắm. Cậu có biết Nghê Nhã bị làm sao không?”
“Cậu ta thì có thể làm sao được, đều là tự làm tự chịu thôi.”
Nghĩ đến mấy tin đồn trong nhóm nói Nghê Nhã phê thuốc, Chu Tự cũng tin phân nửa, trong lòng càng thêm chán ghét cô ta: “Đừng nhắc đến cậu ta nữa. Cậu định đi đâu? Để tôi đưa cậu đi, cậu đang bị thương mà.”
Nói đến đây, Chu Tự liếc nhìn vết thương trên trán của Chúc Vấn Thiện, trong lòng không khỏi áy náy:
“Biết đâu vết thương này cũng là do tôi mà ra… Đều là lỗi của tôi, tôi đã cảnh cáo Nghê Nhã đừng gây chuyện với cậu rồi, nhưng cậu ta hoàn toàn không để tâm… Cậu yên tâm, tôi vẫn chưa quên lời xin lỗi lần trước đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play