Khi Chúc Vấn Thiện một tay túm sau gáy con mèo, một tay đỡ mông nó bước ra phòng khách thì Trương Mẫn Khiết đã bị khống chế. Cô ấy ngã lăn dưới đất, trên trán và trên người dán vài tấm bùa, đôi mắt đen kịt đầy oán khí đang trợn to trông có vẻ vô cùng tức giận, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng gào rú.
Tóc Hồ Thù Dư có phần rối loạn, cô ấy vừa lấy chiếc gương nhỏ và lược từ trong túi ra, vừa soi gương chải lại đầu tóc vừa càu nhàu: “Bị ma nhập rồi thì không nói chuyện được à?”
Phác Tầm Tước thấy cô bước ra với con mèo trong tay thì tò mò hỏi: “Con mèo này… là của Trương Mẫn Khiết nuôi sao?”
“Đúng vậy,” Chúc Vấn Thiện xoa xoa phần sau cổ của con mèo đen, “Em thấy nó ở dưới gầm giường trong phòng ngủ, nó luôn ở bên cạnh chủ nhân của nó, ngoan lắm.”
Giang Sơ Vận liếc nhìn tư thế cô đang “ôm” con mèo, cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Hình như em ấy... không thích con mèo này lắm?
Chúc Vấn Thiện sợ buông tay ra thì con mèo sẽ chạy mất, quay đầu nhìn sang, thấy Giang Sơ Vận đang đứng cạnh ghế sofa: “Giang đại ca, phiền anh đổ một ít thức ăn cho mèo vào bát giúp em được không? Con mèo này chắc là cả ngày nay chưa ăn gì, đói lắm rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play