Tào Cẩn Lưu sau khi nghe tiếng quát giận dữ của Tạ Kha, sợ hãi co rúm người lại, chui vào lòng Chu Kiệu, miệng cực kỳ ủy khuất và đáng thương: "Anh, anh xem hắn kìa, hắn không chỉ đánh người hung dữ, mà mắng người cũng dữ tợn nữa."
Chu Kiệu còn chưa kịp phản ứng, Tạ Kha đã bị kích động đến mất lý trí: "Tào Cẩn Lưu, mày có muốn chết không hả!"
Ninh Lạc đứng bên cạnh xem náo nhiệt: 【Cảm giác cậu ta không muốn chết, nhưng cũng không thiết tha sống lắm】
Cậu vô thức móc túi, định lấy hạt dưa ra ăn "cạch cạch cạch", nhưng phát hiện mình đang mặc đồ ngủ, đành cảm thấy tiếc nuối, chỉ còn cách ôm chiếc đuôi khủng long của mình để tự an ủi.
Lộ Đình Châu cúi đầu nhìn bàn tay đột nhiên trống rỗng của mình.
Anh vuốt nhẹ đầu ngón tay, trên đó vẫn còn đọng lại cảm giác ấm áp xù xì mềm mại.
Chu Kiệu thấy Tạ Kha tức giận trông như một con khủng long phun lửa, liền bảo vệ Tào Cẩn Lưu đang ngoan ngoãn cầm túi đá chườm mặt: "Tạ Kha, anh có thể bình tĩnh được không, cậu ấy là em trai anh mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT