Sau khi Nghê Hình và Cừu Dự rời đi, Dương Quốc Phong lập tức phàn nàn với Khương Cẩn: “Tôi thấy bọn họ đúng là nhiều tiền quá không có chỗ tiêu. Nhà ở ngay gần đây mà vẫn đi thuê phòng khách sạn bên ngoài! Mười ngày hết tận một nghìn tệ đấy!”
Khương Cẩn cũng gật đầu đồng tình: “Đúng vậy, chẳng khác nào bị thần kinh ấy!”
Cô vừa dứt lời, tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên.
Khương Cẩn vẫn chưa quen với việc mình đã có điện thoại di động. Cô ngây người một lúc rồi mới phản ứng lại, lấy điện thoại từ trong túi ra xem. Hóa ra là tin nhắn của Nghê Hình: “Đây là số của anh, em lưu vào đi. Có chuyện gì thì gọi cho anh nhé.”
Khương Cẩn nhắn lại cho anh một chữ ‘được.’
Dương Quốc Phong tò mò hỏi: “Cô mua điện thoại mới từ khi nào thế?”
Không hiểu sao, Khương Cẩn lại không muốn nói thật rằng đây là quà của Nghê Hình tặng cho cô. Cô trừng mắt nhìn Dương Quốc Phong rồi nghiêm túc nói: “Còn không phải là tại anh à? Đột nhiên biến mất không chút tin tức, tôi có thể không lo sao? Thế nên tôi mới đi mua điện thoại. Hay là anh cũng mua một cái đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play