Trước đó tôi đoán cũng có phần đúng, Kỳ An thật sự chẳng chút tích cực nào với chuyện về nhà, trước và sau Tết tổng cộng ở Quảng Châu được một tuần, lý do đưa ra lại là không hợp thủy thổ nên không ở lại được.
...Ờm, em tin chị mới lạ.
Tôi suy nghĩ vẩn vơ nên lơ đãng mất, Kỳ An dùng đuôi cọ gõ gõ lên bảng pha màu, nói đùa: “Ánh mắt em trống rỗng quá, sao thế, chị không đủ lọt vào mắt xanh của em ư?”
Tôi cứng nhắc chớp chớp mắt lấy lại tinh thần, tủi thân nói: “Làm ơn đi, em nào ngờ được hai ba tiếng lại khó chịu đựng thế này.”
Có lẽ không chỉ hai ba tiếng đồng hồ đâu. Tôi mặc váy dài của Kỳ An, chân trần, cổ tay đeo chuỗi hạt lấp lánh, ôm bó hoa hồng Cappuccino lớn ngồi trên bệ cửa sổ lồi. Váy theo phong cách Bohemian, màu trơn, nhưng có những nếp gấp voan mỏng phức tạp, tua rua, dây thắt nút và ren viền. Ánh nắng chiều xuyên qua ô kính bên cạnh chiếu vào, tôi cố gắng dựa vào sự di chuyển của bóng nắng để đoán xem đã qua bao lâu.
Nàng hơi nghiêng đầu đánh giá tôi, đổi một cây cọ đầu nhọn chấm lại màu acrylic, “Được rồi, chán thì có thể nói chuyện với chị mà, có ai câm đâu.”
Tôi bướng bỉnh, nói không muốn, trông em rất thiếu chuyên nghiệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play