Thế nhưng tôi lại mơ màng ngủ thiếp đi trước thời khắc giao thừa, Kỳ An phải chịu trách nhiệm phần lớn về chuyện này. Rõ ràng là nàng bảo tôi ngủ một lát trước, còn chắc chắn hứa sẽ gọi tôi dậy trước khi chuông đếm ngược, nhưng khi tôi mơ hồ mở mắt thì đã thấy mình được nhẹ nhàng bế lên giường, đầu lún vào chiếc gối lông vũ mềm mại xốp phồng.
“Mấy giờ rồi...”
Kỳ An ngồi xuống bên giường, không nhanh không chậm xoay chiếc đồng hồ điện tử đầu giường lại một chút, nói, mười hai giờ ba mươi bảy.
Tôi ngơ ngác mấy giây, chậm rãi chấp nhận sự thật đã bỏ lỡ Khúc ca khó quên đêm nay. Trong phòng ngủ không bật đèn, nhờ ánh sáng dịu nhẹ từ phòng khách hắt vào, nàng cúi đầu nhìn vào mắt tôi, “Không vui hửm?”
"Không đến nỗi..." Tôi rất chậm rãi lắc đầu, vẫn còn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê uể oải, đưa tay tìm tay nàng, “Trước kia năm nào cũng xem, thành thói quen rồi, dễ dàng coi nó như một loại nghi thức, thực ra chỉ là thói quen thôi, bản thân thói quen thì không có ý nghĩa gì...”
Tôi chợt nghĩ đến điều quan trọng hơn, hối hận nói: “Em còn chưa kịp chúc chị năm mới vui vẻ nữa.”
Nhưng sự chú ý của Kỳ An dường như đã chuyển dời sang chỗ khác, không giống như đang nghe tôi nói gì, nàng nhẹ nhàng nắn đốt ngón tay tôi, suy nghĩ một lát rồi hỏi, “Em cũng sẽ chúc người khác năm mới vui vẻ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play