Lúc tôi định về, Kỳ An đứng dậy muốn tiễn, ra đến tận cửa cũng chẳng có ý dừng lại. Đã rất lâu rồi tôi không đến nhà người khác làm khách, bỗng nhớ lại hồi nhỏ bố mẹ tôi luôn tiễn khách xuống tận dưới nhà. Khi họ đi xuống, cửa chỉ khép hờ, tôi đứng ở ngưỡng cửa vẫn luôn nghe thấy tiếng từ chối khách sáo “xin dừng bước, xin dừng bước” vọng lại từ hành lang.
Chẳng lẽ nào lại… tiễn tôi xuống tận dưới nhà chứ, có cần phải khách sáo đến vậy không?
“Chị không cần phải—”
Kỳ An dường như biết tỏng tôi định nói gì, giữa mùa đông giá rét dội cho tôi một gáo nước lạnh: “Chị chỉ định ra cửa hàng tiện lợi mua chút đồ uống thôi.”
Tôi bị nàng làm cho nghẹn họng: “Đồ uống thì ít thôi!”
Nàng cười: “Nước ép cà rốt.”
Tôi lại chẳng nói được gì thêm, lúc đợi thang máy có tranh luận vặt với nàng vài câu, kết quả là cắn phải lưỡi, đau đến hít một hơi khí lạnh, nói năng vừa không trôi chảy lại vừa mất hết cả khí thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT