Buổi sáng mùa xuân ấy bắt đầu bằng một màn sương mỏng, giăng trên những cây trà cổ thụ xanh mướt ở những ngọn núi cao.
Lý Văn Hàn đứng trước hiên nhà, hít sâu không khí trong lành, lòng tràn ngập niềm vui khi nghĩ đến những búp trà non đầu mùa xuân đang chờ được hái. Tử An bước ra từ trong bếp, trên tay cầm hai chiếc nón lá và sọt tre đan thủ công.
"Phu tử, em đã chuẩn bị xong rồi này!" Tử An cười tươi, đưa cho Lý Văn Hàn chiếc nón lớn hơn. "Hôm nay chúng ta sẽ hái được nhiều búp trà ngon nhất!" Từ ngày xuất giá đến nay, y càng ngày càng rạng rỡ, hoạt bát.
Có được đồ đạc Hai người cũng nhanh chóng lên đường. Cùng nhau bước lên con đường mòn dẫn lên ngọn núi phía sau nhà. Những giọt sương đêm còn đọng trên lá cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời buổi sớm như những viên ngọc nhỏ. Lý Văn Hàn dẫn đường, thỉnh thoảng quay lại nắm tay Tử An khi qua những đoạn dốc trơn. Lại phải leo lên rất cao, quả thật là mệt mỏi.
"Ở đây rồi!" Lý Văn Hàn dừng lại trước một cây trà xanh tốt. Những búp này mới nhú được hai ngày búp vẫn chưa nở lại phủ lên mình một lớp lụa mỏng, là thời điểm hoàn hảo để hái.
Tử An cẩn thận dùng ngón tay bấm nhẹ vào cuống một búp trà non. "Phu tử xem này, búp này mập mạp, trắng trẻo quá, đẹp như ngón tay của tiên! Chắc chắn sẽ cho vị trà thơm ngon." Hào hứng vì những búp trà non, lại vừa vui vẻ. Thế nên y nhanh chóng nói ra lời khen hoa mỹ mà bản thân học được.
Nghe được những từ hoa mỹ mà bản thân mình đã chỉ dạy anh cũng khá bất ngờ, và cảm thấy buồn cười. “Em cũng biết dùng những từ này à” Anh cười hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT