Chủ yếu là cách ăn mặc của Lê An An hôm nay quá khó hiểu.
Quần áo xám xịt, giày vải đế vải, trên người còn đeo thêm mấy cái túi vải nữa, cả người cô tỏa ra một mùi hương – Chất phác, vừa nhìn là biết gái nhà quê vừa lên tỉnh.
Trần Kỳ vốn muốn cảm ơn Lê An An, nghe nói cô muốn đến tòa nhà bách hóa, rồi lại nhìn cách ăn mặc của An An, nghĩ nhỡ nhân viên bán hàng bên trong thấy người sang bắt quàng làm họ, lỡ nói chuyện khinh thường cô thì sao. Thôi để cô ấy đi cùng cô vậy.
Có một số hàng lỗi rất hút khách, không chỉ rẻ hơn hàng nguyên vẹn, mà có những món dù có phiếu công nghiệp cũng khó mà tìm mua được, nên nếu mua được là lời, người bình thường như Lê An An còn chưa nghe đến nó thì đã có người săn mua trước rồi.
Có cô ấy dẫn đi, chắc chắn sẽ mua được không ít đồ tốt, những nơi khác thì cô ấy không dám vỗ ngực tự tin nhưng vậy, nhưng ở tòa nhà bách hóa này thì tên của cô ấy vẫn trên cơ một số người.
Hai người vừa đi vừa tán gẫu, rồi cũng biết nghề nghiệp của đối phương, hai người càng nói càng hợp, trò chuyện rất vui vẻ.
Trên đường đi Trần Kỳ còn mua cho Lê An An một chai nước ngọt có ga, sau đó không nhịn được lại tế nhị nhắc nhở răng cô hơi đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT