Đến hơn năm giờ chiều, trời đã tối sầm lại, chiều nay trời hơi âm u, có lẽ sắp mưa.
Lý Tiểu Niệm và Trình Tiểu Vân không dám nán lại lâu, vội chào người lớn rồi xin phép ra về.
Khê Bảo gọi hai cô bạn lại: "Tớ và chú sẽ đưa các cậu về."
A Bộ rất quen thuộc khu vực này. Cậu ấy lái chiếc xe riêng của Tần Ngữ Quân, chở Khê Bảo và hai bạn của cô bé về.
Nhà Tiểu Vân gần hơn, lúc cô bé xuống xe, Khê Bảo gọi Tiểu Vân lại rồi lấy một cái giỏ tre được đan rất đẹp trong cốp xe ra đưa cho Tiểu Vân: "Tiểu Vân này, đây là đồ ăn mẹ tớ gói cho cậu, đều là đồ ăn thừa của tụi mình chiều nay. Cậu đừng chê nhé."
Tiểu Vân sửng sốt một lúc, vội xua tay: "Không được đâu, không được đâu. Chúng tớ ăn nhiều lắm rồi, sao có thể mang về nhà nữa chứ."
Sao cô bé dám chê cho được chứ, cô bé hiểu bây giờ lương thực quý giá tới cỡ nào, lúc cô bé đi ăn cỗ với mẹ, thấy rất nhiều người tự mang theo túi nilon để gói đồ ăn thừa mang về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play