Lúc này trời đã không còn sớm nữa, trên đường phố không đông người lắm.
Phố Tân Dân là một con phố cổ, bây giờ nó đã mất đi sự phồn hoa của ngày xưa, trời sắp tối, con đường càng trở nên vắng vẻ.
Khê Bảo dụi mắt, lòng thắt lại, cô bé biết, lúc này có một mối nguy hiểm đang nhắm vào mình, và càng lúc càng đến gần.
Nghĩ vậy, cô bé không kịp suy nghĩ nhiều vội lấy một xấp tiền đặt lên quầy: “Ông Tôn ơi, lát nữa ông bốc thuốc xong để ở đây cho cháu, chốc nữa cháu sẽ quay lại lấy sau.”
Nói xong, cô bé lại nói với Trình Tiểu Vân đang ngơ ngác: “Lát nữa tớ ra ngoài, cậu mau chạy đi tìm mợ tớ, bảo mợ báo cảnh sát và báo cho mẹ tớ biết, nhớ kỹ, tớ ra ngoài tầm hai, ba phút sau cậu mới được ra khỏi hiệu thuốc!”
Nói xong, Khê Bảo cởi cặp sách ra, ném cho cô bạn rồi quay người chạy vụt ra ngoài.
Trình Tiểu Vân đứng trong hiệu thuốc thấy Khê Bảo vừa chạy ra là có một bóng đen cao lớn cũng vụt ra từ góc tường bên cạnh, vội vàng đuổi theo cô bé, Tiểu Vân còn thoáng nhìn thấy ánh sáng bạc lạnh lẽo lóe ra từ trong ống áo người đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT