“Là tôi.”
Trước mặt mọi người, Phạm Tình lại khôi phục vẻ dịu dàng trước đó, sau đó xấu hổ giơ tay lên: “Tôi chỉ đánh ngất họ thôi, chứ không có đánh tàn phế đâu.”
Các đồng chí cảnh sát: “???” Cô nói là mình đã nương tay đấy à?
Âu Dương Thức: “!!!”
Con ả kia còn định đánh bọn họ tàn phế!
Vậy gã nên cảm thấy may mắn vì bây giờ bị sưng mặt thôi à!!
Kỷ Hách khẽ nhếch môi, người phụ nữ này nhìn thì dịu dàng mà giọng điệu đanh thép ghê gớm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT