"Chị, chị sẽ bảo vệ em mà phải không?" Vẻ mặt của Tô Bảo tràn ngập sự mong chờ.
"Còn lâu!" Cô không chút lưu tình chọc thủng ảo tưởng của cậu bé.
"Dựa núi núi đổ, dựa người người đi, chỗ dựa vững chắc nhất chính là bản thân. Em tự cố gắng đi thôi, nếu em mà không cố gắng, tương lai sẽ phải quay về thôn trồng trọt đó. Đúng lúc cha chúng ta còn có đồng ruộng, đất đai, đều sẽ để cho em trồng." Tô Trà cười toe nói.
Cho dù là bất cứ việc gì, chỉ cần cố gắng hết mình là được. Còn nếu muốn không làm mà hưởng á, trên đời này làm gì có chuyện tốt đẹp như thế.
Tô Trà cảm thấy trồng trọt cũng rất tốt mà, không phải người ta vẫn luôn nói rằng lao động là vinh quang đấy ư?
Nếu không có nông dân vất vả, chịu nắng chịu mưa trồng trọt, thì lương thực từ đâu đến?
Lại nói, ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên. Nói không chừng, trồng trọt cũng có thể trồng ra được một tương lai cẩm tú đó chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT