Lần trước bị con ranh kia moi hết tiền trên người, lần này họ không muốn nhìn thấy con bé ghê gớm ấy nữa.
"Tô Thắng Hoa, những gì tôi vừa nói anh có đồng ý không? Nếu như anh đồng ý thì tôi bằng lòng ly hôn, nếu như anh không đồng ý, vậy thì chúng ta cứ chịu đựng nhau tiếp đi, chỉ cần anh không sợ người khác chê cười, tôi cũng không sợ người ta nhìn mình như thế nào."
Dù sao hôm nay Vương Quyên đến đây cũng là quyết tâm lành làm gáo vỡ là muôi, đã không còn mặt mũi thì hà tất phải để ý cái gì nữa.
"Ngoại trừ điều kiện thứ nhất, hai điều kiện sau tôi không đồng ý." Tô Thắng Hoa lên tiếng nói.
Ông ấy thành thật chứ không phải là đồ ngu.
Trong nhà vốn không còn tiền, ông ấy còn nợ bên ngoài năm trăm đồng, nếu như đồng ý đưa ra hai trăm đồng, ông ấy phải gánh khoản nợ bảy trăm đồng, hơn nữa ông ấy còn đang muốn mượn thêm hai trăm đồng để mua giống cây trồng, thế là tổng cộng nợ những chín trăm đồng.
Chín trăm đồng là bao nhiêu tiền chứ? Tô Thắng Hoa cảm thấy mình trồng trọt cả đời cũng chưa chắc đã trả hết số nợ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play