"Tô Thắng Dân, anh đợi chút nữa thì khóc, chúng ta nói chút chuyện đi."
"Có chuyện gì vậy?" Tô Thắng Dân hỏi với đôi mắt hoe đỏ.
"Chuyện là, đối với chuyện mua nhà ở Bắc Kinh, hiện tại trong tay chúng ta đã có đủ tiền. Khi nào chúng ta đến Bắc Kinh tìm người giúp coi nhà đi? Anh nghĩ thử đi không có nhà thì bất tiện lắm. Anh xem, lúc này muốn gửi đồ qua cho gái cũng không biết gửi đến chỗ nào.”
"Vợ à, em nói có lý, nhưng chuyện này chúng ta còn phải thương lượng thêm, xem khi nào có thời gian thì đi một chuyến." Tô Thắng Dân đã sớm suy nghĩ đến chuyện này, vấn đề ở chỗ ông không quen thuộc lắm với Bắc Kinh, nếu muốn mua nhà phải thật cẩn thận, nhỡ đâu bị người ta lừa thì phải làm sao?
"Được, anh mau thu xếp đi. Em ở trang trại lợn lúc nào cũng có thời gian, chỉ cần nhìn qua là được, nếu có việc gì thì cha mẹ ở nhà cũng có thể giúp được. Anh hãy nhanh chóng thu xếp ổn thỏa đội vận tải đi.”
Chuyện đội vận tải nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu xảy ra chuyện thật sự không dễ giải quyết.
Sau khi thảo luận xong về việc mua nhà, Vương Tú Mi nhìn đôi mắt lại bắt đầu đỏ hoe của Tô Thắng Dân, tặc lưỡi một tiếng rồi dứt khoát đứng dậy về phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play