“Chao ôi, đồng chí quân nhân thật tốt, nhiệt tình giúp đỡ nhân dân không cần báo đáp.” Vương Tú Mi nhìn theo bóng lưng họ không khỏi cảm khái một câu.
Nghe mẹ nói vậy Tô Trà ngước mắt, tầm mắt lơ đãng vô tình lướt qua nhưng ngay lập tức thu hồi ánh mắt.
“Được rồi, xách đồ mang ra ngoài xe ngồi đi.” Tô Thắng Dân đáp lại một câu sau đó hai tay xách lấy hai cái túi treo ở trên vai rồi lại duỗi tay xách thêm hai cái nữa.
Hành lý còn lại nhỏ nhẹ để cho Vương Tú Mi và Tô Trà một người cầm một ít là được.
Ba người tay xách nách mang đi ra ngoài cửa, Vương Tú Mi vừa đi vừa cằn nhằn chuyện phát sinh trên tàu hỏa.
“Trà Trà, mẹ nói cho con biết, mẹ chưa từng gặp qua tên ăn trộm nào kỳ lạ như vậy, trên tàu xe có nhiều người như thế, cha của con thì để tiền trong túi áo thế nhưng hắn lại nhìn trúng mấy hộp thịt xào nước tương mẹ làm cho con."
“Ha ha ha, con không biết được đâu lúc ấy tên trộm kia đã bị Phó Hành Khanh bắt quả tang. Thằng nhóc Phó Hành Khanh này thật là đẹp trai, chỉ là sắc mặt có chút nghiêm túc nhưng vẫn là người vô cùng nhiệt tình, mới vừa rồi xuống xe còn giúp đỡ cầm hành lý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play