Nếu như người từ quê lên chắc là sẽ ở trong nhà họ, Tô Trà chủ động mở miệng nói: “Mẹ, nếu chú ba tới thì đến nhà mình ở cũng được. Dù sao con cũng còn phòng đọc sách, đến lúc đó con sẽ dọn dẹp rồi mua thêm một cái giường kê trong phòng sách.”
“Không sao không sao, mẹ tính để chú ba ở phòng của Tô Bảo, lúc ấy để Tô Bảo ngủ trên sô pha phòng khách, Tô Bảo cũng nói nó không ngại.” Là một người mẹ, Vương Tú Mi cũng phải hỏi ý kiến Tô Bảo về vấn đề nhường phòng.
Với vai trò là người mẹ, Vương Tú Mi tuyệt đối sẽ không yêu cầu như thế, sẽ không vì mặt mũi mà làm con mình phải chịu uất ức nhưng còn nhiều phương diện khác nên bà ấy cũng phải dò hỏi suy nghĩ và ý kiến của con trai mình.
Tuy rằng Vương Tú Mi nói như vậy nhưng Tô Trà vẫn nói: “Mẹ, hay là vẫn dọn dẹp phòng sách lại đi. Nếu Tô Bảo ngủ ở phòng khách, con nghĩ chú ba nhìn thấy cũng sẽ không được tự nhiên. Hơn nữa bây giờ phòng sách của con cũng đang trống mà.”
“Con nói có lý, vậy chút nữa con dọn dẹp sơ qua những đồ quan trọng trong phòng sách của mình nhé.”
“Vâng.” Thật ra trong khoảng thời gian này Tô Trà cũng không ở nhà nên cơ bản bên trong phòng sách không có tài liệu quan trọng gì, nhưng vẫn phải thu dọn đồ đạc một chút, ví dụ như người máy trí năng* kia chẳng hạn.
*Trí tuệ và năng lực

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play