“Tôi không sao, Tô Trà chưa ngủ dậy. Nếu viện trưởng có việc tìm thì để tôi đánh thức Tô Trà.” Trương Huy ngơ ngác đáp.
“Hầy, không cần, không cần, tôi không có chuyện gì, anh cứ để Tô Trà ngủ tiếp đi.” Cốc Ích nghe tin Tô Trà không sao, cười ha hả trả lời.
Làm ông ta sợ chết khiếp, còn tưởng rằng thật sự đã xảy ra chuyện, hoá ra là người trẻ tuổi ngủ trễ.
Sau khi cúp điện thoại, Cốc Ích ngẩng đầu, quay sang nói với Vương Vinh Bình đang lo lắng bên cạnh: “Không có chuyện gì cả, em ấy đang ngủ ở nhà vẫn chưa dậy, lão Vương ông đó, doạ tôi suýt nữa có bệnh tim luôn rồi.”
“Tim ông yếu vậy sao?” Biết được Tô Trà không sao, Vương Vinh Bình mới có tâm trạng nói giỡn.
“Ai da, già rồi, không chịu được kích động.” Cốc Ích vỗ ngực, cười nói.
“Hứ, cậy già lên mặt, ông kém tôi mấy tuổi mà nói lời này trước mặt tôi?” Vương Vinh Bình liếc ông ta bằng ánh mắt khinh thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play