Hơn nữa trong điện thoại, Tô Thắng Hoa còn nói, dường như Tô Vận chưa hoàn toàn mất hết hy vọng vào Khương Triều Dương nên đã đến nhà họ Khương hai chuyến. Nhưng thật ra nhà họ Khương kia chẳng hó hé một lời.
Thực chất chuyện này cũng gây hiểu lầm, không nói đến việc nhà họ Khương cố ý giấu diếm Khương Triều Dương, sự thật là vài năm trước khi anh ta rời đi cũng chưa hề trở về nhà. Người không xuất hiện coi như xong, thậm chí tiền trợ cấp cũng thành mấy tháng mới gửi một lần.
Bây giờ mẹ Khương xem như đã biết hối hận là gì, vì bà ta đã sớm biết rằng Tô Vận và đứa con của mình rồi cũng xa mặt cách lòng. Thế mà lúc trước còn nói cái gì mà, bà ta không bảo giờ để Khương Triều Dương đi gặp Tô Vận cơ.
Đứa con trai ngoan ấy, hiện giờ chẳng ai nhìn thấy.
Mẹ Khương cũng đã từng muốn liên lạc với đơn vị ở bên kia nhưng khi gọi đến thì người ta nói Khương Triều Dương không ở trong đơn vị, trời cao đất rộng biết đi đâu mà tìm người?
Tô Trà nghe xong chuyện của Tô Vận, trong lòng cũng chẳng dao động mấy.
Mặc dù chỉ mới đến thế giới này vài năm nhưng cô vẫn phải ngỡ ngàng vì thời gian trôi rất mau, chỉ trong nháy mắt, mọi chuyện đều như đã trôi qua thật lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play