Nghe Phó Hành Khanh nói vậy, Tô Thắng Dân thoải mái trong lòng, Vương Tú Mi lại càng hài lòng hơn với Phó Hành Khanh.
Nhìn tên nhóc này xem, miệng lưỡi cũng khá đấy.
Có điều ánh mắt nhìn Tô Trà kia hơi rõ ràng quá rồi đấy.
Mà nhân vật chính Tô Trà đây đương nhiên là người cảm nhận rõ nhất ánh mắt của Phó Hành Khanh.
Cô ngẩng đầu đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của anh, Tô Trà nhếch khóe môi cười nhẹ, chậm rãi nói: “Cha mẹ, để con nói chuyện với anh ấy.”
“À, nói đi nói đi, ban ngày ở đây hai đứa cũng chẳng nói được bao nhiêu.” Vương Tú Mi mỉm cười xua tay.
Lần này Tô Thắng Dân không nói tiếng nào, coi như đồng ý chuyện này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play