"Tô Trà, cháu đã nói sau khi ở riêng, mọi người vẫn là người nhà họ Tô. Thế cho nên, sau này chú nhỏ và bác cả cháu gặp chuyện gì, nếu cháu có thể giúp, cháu nhất định phải giúp đấy nhé." Vẻ mặt ông nội Tô nghiêm túc, ánh mắt ông cụ nhìn chằm chằm vào Tô Trà.
"Cháu sẽ giúp." Thế nhưng, cô cũng chỉ cố hết sức mà thôi. Những chuyện vượt qua giới hạn như trái pháp luật, hay vượt qua phạm vi năng lực của cô, thì cô sẽ không giúp.
Lời hứa của Tô Trà chỉ được thực hiện, khi chuyện đó nằm trong giới hạn bao dung của cô.
Ông nội Tô nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Tô Trà thì thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ông cụ cũng không nói gì nữa.
Đồng ý là được rồi, cho dù Tô Trà có thể giúp đến mức độ nào, chỉ cần cô đồng ý là được rồi.
Sống hơn nửa đời người rồi, ông nội Tô cảm thấy bản thân đã quan tâm quá nhiều.
Từ giờ trở đi, bọn họ phải tự dựa vào năng lực của mình rồi.
Ông nội Tô thừa nhận, ban đầu người mà ông cụ coi trọng là Tô Vận. Thế nhưng từ hai tháng trước, ông cụ bắt đầu chú ý đến cô cháu gái Tô Trà này nhiều hơn.
Thậm chí không hiểu vì sao, ông cụ còn coi trọng Tô Trà hơn Tô Vận nhiều, giống như một loại trực giác vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play