Ghê thật, bà nội Tô cũng lợi hại quá rồi, vô cùng lợi hại luôn ấy chứ. Cả đống người cùng ăn cùng uống nhiều năm, vậy mà có thể tiết kiệm được số tiền lớn thế này.
"Mẹ và cha các con lớn tuổi rồi, làm việc không bằng đám người trẻ tuổi các con. Cho nên số tiền này nhất định phải chia cho cha mẹ một phần, để cha mẹ dưỡng lão. Cha mẹ cũng không lấy nhiều, tám trăm tám mươi chín đồng bốn hào ba xu kia mẹ sẽ giữ lại, còn lại một ngàn năm trăm, chia đều cho ba nhà các con, mỗi nhà năm trăm đồng. Chia thế, các con có ý kiến gì không?"
"Không, con không có ý kiến gì cả." Đôi mắt Tô Thắng Hoa đỏ hoe, trong lòng ông ta vô cùng khó chịu.
"Chi thứ hai nhà con cũng không có ý kiến gì." Tô Thắng Hoa nhìn hộp tiền kia, trong lòng thầm nghĩ: ở riêng có thể nhận được năm trăm đồng, có thằng ngu mới có ý kiến.
Tô Thắng Lợi cũng không có ý kiến gì. Ông bà nội Tô mệt mỏi cả đời rồi, để lại chút tiền dưỡng lão cũng không có chỗ nào quá đáng cả.
Sau khi chia đồ đạc xong, thì bắt đầu bàn đến chuyện dưỡng lão.
Nhắc đến dưỡng lão, ông nội Tô cũng không có quá nhiều yêu cầu, theo tiêu chuẩn của những nhà khác trong thôn là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play