Tô Thắng Dân cũng vô cùng thông minh, mấy ngày hôm nay, khi Mạnh Nam dẫn Tô Thắng Dân đi luyện xe, Tô Thắng Dân cũng không hề rảnh rỗi chút nào, lúc không có việc gì làm, ông sẽ trò chuyện với các thành viên khác trong đội.
Có đôi khi ông còn giúp người ta làm việc, hoặc là đưa cho người ta một hai điếu thuốc.
Bây giờ, quan hệ của Tô Thắng Dân và phần lớn người trong đội vận chuyển vô cùng tốt.
Sau khi có thông báo trúng tuyển vào đội vận chuyển, Tô Thắng Dân vội vàng thu dọn đồ đạc quay về nhà báo tin.
"Tô Thắng Dân, anh thực sự được nhận vào đội vận chuyển rồi à? Về sau anh sẽ được ngồi xe ô tô của đội vận chuyển đúng không? Em nghe nói tiền lương của tài xế trong đội vận chuyển cao hơn công nhân trong nhà máy nhiều, anh nhận được bao nhiêu tiền một tháng thế?" Điều Vương Tú Mi quan tâm nhất vẫn là tiền lương, những vấn đề khác chỉ là thứ yếu là thôi, tiền mới là quan trọng nhất.
"Ha ha, trong mắt em chỉ có tiền thôi à? Anh vừa được nhận vào không lâu, cho nên tiền lương không cao. Thế nhưng anh đã hỏi thăm rồi, bọn anh chạy vận chuyển, tiền lương chỉ là thứ yếu mà thôi, lúc bọn anh đi đánh hàng thuận tiện mang theo xe chút gì đó rồi lấy chênh lệch giá. Đây mới chính là món lời to."
"Ôi cha, cho dù anh có nói với em thì em cũng không hiểu đâu. Vợ à, em cứ chờ chồng em mang tiền về nhà đi." Tô Thắng Dân vênh mặt đắc ý, sau đó mới tiếp tục nói: "Đúng rồi, anh vừa mua chút thịt về đó, tối nay chúng ta làm bánh chẻo ăn nhé. Băm chút cải trắng với thịt làm nhân đi, nấu chín rồi mang sang biếu cha mẹ một ít."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT