Vương Tú Mi lẩm bẩm, lúc trước người nhà mẹ đẻ của bà còn mắng bà, nói bà mắt mù mới coi trọng Tô Thắng Dân.
Nghĩ đến đây, Vương Quyên đã không thể ngồi yên được nữa, bà ta đứng dậy đi ra ngoài.
Vương Tú Mi đang định cầm tấm vải đến tìm bà nội Tô, trước kia Vương Tú Mi chưa từng may quần áo, một tấm vải tốt thế này, lỡ bà mà làm hỏng thì có phải quá đáng tiếc rồi không?
Cho nên Vương Tú Mi định đến nhờ bà nội Tô dạy cho bà.
"Em dâu hai, em đang làm gì thế?" Vương Quyên nhìn thấy bóng dáng của Vương Tú Mi thì vội vàng gọi một câu.
"Có làm gì đâu, tôi đang định đến phòng mẹ. Không phải Tô Trà vừa mua một tấm vải về đấy ư, tôi không biết may, cho nên muốn đến nhờ mẹ dạy tôi." Vương Tú Mi dừng lại một lát, bà đáp lời.
"Ồ, em không biết làm, nhưng mà chị biết mà. Em đến tìm mẹ làm gì, chút chuyện nhỏ này đừng phiền đến mẹ, để chị may giúp em là được." Vương Quyên nói xong thì lại nhìn qua tấm vải màu lam nhạt trong lòng Vương Tú Mi, trong ngực bà ta lại chua chết đi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play