Sau cuộc cá cược của cô cũng đã mấy ngày, anh cảm thấy chân mình đã khá hơn nhiều, có thể đứng lên thì ai còn cần xe lăn chứ!
Được rồi, đồ cứng đầu.
“Vậy lát nữa nếu chân anh đau, nhất định phải nói cho em biết, chúng ta sẽ đi chậm lại.”
“Được.”
Hoắc Đào nhếch miệng cười với Thẩm Quả Quả.
Đây là lần đầu tiên hai người sóng vai đi trên đường ở Phong Thổ Thành, cảm giác này thật kỳ diệu.
Thẩm Quả Quả ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, cao hơn cô cả một cái đầu, cao lớn, vai rộng eo thon, chân cũng dài, vì bị mọi người vây xem nên trên mặt anh không có nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT