“Cảm ơn lời khen của đại nhân.” Hoắc Đào trả lời rất đúng mực.
“Người nhà cậu thế nào rồi?”
Hử?
Không ngờ Hồng Thanh Thiết lại hỏi như vậy, Hoắc Đào hơi sửng sốt rồi trả lời: “Cha tôi... đã mất cách đây vài năm, còn mẹ tôi... thôi không nhắc đến nữa.”
Khụ khụ.
Tư Mã Thu đột nhiên ho một tiếng, nhắc nhở: “Đại nhân, nhà họ Ngạo.”
Nhìn thì giống như nhắc nhở nói chuyện về nhà họ Ngạo nhưng thực ra là nhắc nhở Hồng Thanh Thiết đừng hỏi nữa, cái đầu của Thẩm Quả Quả nhanh nhạy hơn bất cứ thứ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT