Tiền Bích Hà nghe xong, vội nói: "Sao lại chê ngươi? Bảo Nha Nhi, trong lòng đại tẩu chỉ có cảm kích."
Nàng vừa áy náy lại cảm kích, cúi đầu chảy nước mắt xuống: "Bảo Nha Nhi, ngươi không biết đại tẩu cảm kích ngươi nhiều thế nào đâu."
Ban đầu nàng trôi qua ngày tháng gì? Nản lòng thoái chí, Là Bảo Nha Nhi nói, thà rằng bán ngọc, cũng phải chữa bệnh cho nàng. Hiện tại, nàng sinh nhi tử, Bảo Nha Nhi còn thu xếp hôn sự của nữ nhi cho nàng.
"Ta là người một nhà." Trần Bảo Âm cầm khăn đưa qua, ôn nhu nói.
Nàng không quên được trước khi trở lại Trần gia đã mơ giấc mộng kia. Rất nhiều cảnh tượng đã mơ hồ, tỷ như nàng làm trời làm đất, người ghét quỷ ghét như thế nào. Nhưng nàng nhớ rõ, nàng điên rồi bị đưa về nhà, là đại tẩu khô gầy trầm mặc mà chăm sóc cho nàng, không nửa câu oán hận.
"Đại tẩu không có gì khác, mấy năm nay tích cóp chút tiền..." Tiền Bích Hà lấy ra một túi tiền từ trong tay áo: "Bảo Nha Nhi, chuyện của Lan Lan làm phiền ngươi để bụng nhiều hơn."
"Đại tẩu làm gì vậy? Không phải ta là cô cô của Lan Lan sao?" Trần Bảo Âm không chịu nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT