Diệp Hoài cụp mắt xuống, nở nụ cười mỏng manh, nói: “Xin đừng bận tâm, tôi không sao cả. Chỉ là không khí ở đây không tốt, bác sĩ đã yêu cầu rất nghiêm ngặt nên tôi mới phải mang bộ dạng này đến đây, thật xin lỗi.”
Đồng Dương nhìn cậu đầy ẩn ý.
Hứa Quân Nguyệt cười nói: “Tôi đoán là bác sĩ đã khóc lóc cầu xin cậu đừng ra ngoài, cậu không nghe theo chỉ dẫn nên họ đành thỏa hiệp yêu cầu cậu mang theo máy thở.”
Diệp Hoài liếc cô một cái, thản nhiên đáp: “Không có chuyện đó.”
Đồng Dương không để tâm nhiều, về tình trạng sức khỏe của mình, Diệp Hoài chắc hẳn tự biết rõ.
Cảnh sát Lâm ngồi trên ghế điên cuồng nháy mắt với cô, cảnh sát trung niên khẽ ho một tiếng, ánh mắt liếc về phía ba nhà nghiên cứu mặc áo blouse trắng.
Đồng Dương nhìn qua, hai người phụ nữ, một người đàn ông, và người đàn ông ngồi ở giữa trông đặc biệt khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT