Sắc mặt của lão Lưu tối sầm, ông ta nói nghiêm nghị: "Tôi đã nhắc nhở các cô nên rời khỏi thị trấn sớm đi, bây giờ dù các cô muốn đi cũng không đi nổi nữa rồi!"
Đồng Dương vẫn giữ thái độ bình thản, nói: "Tôi muốn đi thì đi, ông không có quyền can thiệp."
Đồng Dương khoanh tay, nhìn lão ta qua quầy, "Ông không chịu nói, vậy tôi sẽ bắt đầu đoán."
"Ông đang giúp những người từ thế giới song song, làm giao dịch cơ quan cơ thể người. Những người được ông chữa trị không phải đã thay thế các bộ phận từ thế giới song song hay sao?"
Mỗi khi cô nói ra một từ, sắc mặt lão Lưu lại thêm khó coi.
"Thuốc tái sinh? Tên thật của nó chắc là thuốc gen, đúng không?"
"Những ai đã tiêm thuốc gen đều có khả năng tái sinh vô hạn, bao gồm cả các mô và cơ quan, nhưng ông đã già rồi, không thể tiến hành phẫu thuật thay thế cho bệnh nhân được nữa. Việc khám chữa bệnh tại phòng phám Đông y của ông chỉ là một cái cớ, thực ra ông chẳng làm gì cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play