Ngày hôm sau Thư Nhan đưa bọn trẻ đi học, Thiên Bảo nóng lòng chạy vào trong trường, thằng nhóc này đã ngộp ngạt ở trong nhà rồi.
Thư Nhan đến cửa hàng hỏi Trương Hoa Tú: "Hôm nay nhà bên cạnh có động tĩnh gì không?"
"Không có." Trương Tú Hoa không hiểu vì vậy nhìn Thư Nhan
"Không sao cả, chiều hôm qua và tối đến buôn bán như thế nào?" Thư Nhan lật sổ sách và đếm lại tiền, gom hết lại có hơn một ngàn hai trăm tệ tính ra cũng không quá tệ.
"Bình thường." Trương Tú Hoa và Oánh Oánh lại không nghĩ như vậy, lúc đó khi tổ chức hoạt động tốn một ngàn bảy, tám ngàn, và còn hạ gục được mười ngàn là nhiều nhất vào hôm đó, bây giờ hơn một ngàn là một chênh lệch quá lớn.
Thư Nhan cười: "Hơn một ngàn là không ít rồi, sao lòng của hai người lại còn lớn hơn cả chủ là tôi đây."
Hai nhân viên trong cửa hàng đều được phụ cấp ăn uống, lúc đó Thư Nhan nhìn thấy bọn họ vất vả khi tổ chức hoạt động, vì vậy mới gọi họ cùng ăn cơm, đương nhiên là bây giờ bọn họ tự nghĩ ra cách là hai người đều mang theo cơm hộp, của Trương Tú Hoa thì ngon hơn một chút, một thịt một rau và còn có cả trứng, của Oánh Oánh thì một phần cải thảo rất nhiều và hai cái bánh bao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play