"Thật sự, vậy cô nhanh nói đi." Lâm Tuệ hơi kích động nói, Ngô Tú Nguyệt thấy bọn họ như vậy thò qua hỏi nguyên nhân, nghe thấy Lâm tuệ nói, cũng kích động nhìn Thư Nhan.
Thự Nhan: Thật lắm chuyện.
Mấy ngày nay nhà bên cạnh không mở cửa, Thư Nhan nhìn thấy chủ nhà bên cạnh đang tìm người lấy bảng quảng cáo, thì hỏi: "Ở đây không mở cửa nữa sao?"
"Còn mở làm gì nữa? Cửa hàng của tôi bị đập phá mà tôi vẫn chưa giải quyết được, thật quá đen đủi." Chủ nhà thở dài, vì phiền phức, căn nhà tốt của anh ta không thể cho thuê trong một khoảng thời gian, anh ta nhìn Thư Nhan: "Tôi thấy công việc kinh doanh của cô rất tốt, cô có muốn thê của tôi rồi sát nhập lại thành một nhà không?"
"Không, hiện tại tôi tạm thời không có ý tưởng mở rộng thêm." Thư Nhan lắc đầu.
Không có A lạc ở bên cạnh nhìn chằm chằm, cô cũng cảm thấy không khí trong lành hơn.
Công việc kinh doanh đang dần đi vào đúng hướng, doanh thu mỗi ngày khoảng một ngàn năm trăm tệ, cứ cuối tuần Thư Nhan lại đi mua hàng một lần, ngày bình thường cô sẽ đến làm sau khi giao con, còn phải đón con lúc 4 giờ chiều, làm cơm chiều, cùng bọn trẻ làm bài tập về nhà cũng không quá bận rộn như chúng ta tưởng tượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play