Thư Nhan nói đến chuyện hợp tác làm ông ấy thật sự bị động lòng, thế chấp phòng ở chính là biện pháp cuối cùng. Nếu như không đến nỗi vạn bất đắc dĩ thì ông ấy tuyệt đối sẽ không thế chấp phòng ở vì đó vốn dĩ là nơi an cư lạc nghiệp của ông ấy.
Nếu như phòng ở cũng bị thua lỗ thì vợ con sẽ không có nơi nào để ở, tự ông ấy phiêu bạt thì sẽ chẳng có vấn đề gì nhưng ông ấy không thể để cho vợ con đi theo mình không có chỗ ở cố định được.
Nếu như cùng Thư Nhan hợp tác thì giai đoạn này sẽ để cô ứng trước toàn bộ số tiền cần thiết, ông ấy cũng không cần phải thế chấp phòng ở lại còn có thể chia sẻ được nguy hiểm. Ông Trương không nghĩ ra được lý do nào để mà từ chối cả.
Việc ông Trương đồng ý đã nằm trong dự kiến của Thư Nhan, trưa ngày hôm sau hai người cùng nhau đi ăn cơm rồi ký kết thoả thuận hợp tác. Buổi chiều đi ngay tới chợ để chọn vải và một số nguyên liệu.
Vốn dĩ Thư Nhan sẽ làm màu đỏ và màu đen, người Trung Quốc thật sự rất thích màu đỏ nên cô sẽ mua màu sắc này nhiều nhất. Sau đó cô lại chọn thêm cả màu đen và màu xám cho nam giới vì bán cái này cũng khá chạy.
Hiện tại lấy về dùng để bán sỉ nên mấy màu sắc này sẽ hơi thiếu một chút, đồ của nữ giới chẳng những sẽ thêm một số màu hồng nhạt, màu xanh lá mà còn có cả màu tím, đồ của nam giới thì sẽ bỏ thêm mau xanh lam, các màu sắc khác cũng làm thêm một ít chỉ dùng để làm hàng mẫu, các màu kể trên sẽ được sản xuất hàng loạt.
Mỗi một màu sắc sẽ có bốn size, mỗi màu hai trăm bộ thì sẽ là sáu nghìn bốn trăm bộ, nếu tính thêm cả các màu hàng mẫu khác thì có khoảng sáu nghìn năm trăm bộ, riêng phí nguyên liệu cũng đã tốn phải ba mười đến bốn mươi nghìn tệ rồi, toàn bộ số tiền này đều được Thư Nhan chi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT