Vậy tại sao lúc đó xuống xe anh lại không nói với cô chứ? Rõ ràng khi cô đến Giang Nam Star anh cũng có cơ hội để nói với cô nhưng lúc đó anh lại không thể mở miệng nói ra.
Gắp một cái chân vịt và cắn một miếng, anh nghĩ chắc do anh không nỡ xa ăn đồ ăn ngon như vậy thôi...
"Mẹ, chú đó..." Thanh Thanh ngập ngừng hỏi: "Chú ấy không có đồ ăn sao?" Thật ra cô bé muốn hỏi mẹ mình tại sao cứ phải đưa đồ ăn cho chú đó.
Thiên Bảo còn nhỏ chưa hiểu chuyện gì, còn Thanh Thanh thì nhạy bén hơn, cô bé cũng biết nhiều thứ hơn, nguyên nhân chính là do trong lớp cô bé có một bạn cũng có ba mẹ đã ly hôn, cậu ấy nói với Thanh Thanh rằng sau khi bố mẹ tái hôn, họ sẽ không còn quan tâm đến bạn ấy nữa, hiện tại bạn ấy đang sống với ông bà nội, do đó Thanh Thanh có hơi sợ hãi, cô bé sợ rằng mẹ cô bé sẽ giống như ba của cô bé vậy, cô bé không muốn sau khi mẹ kết hôn với người khác thì mẹ sẽ không cần cô bé và em trai nữa.
Nếu phải về với ông bà ngoại thì sao? Diệp Thanh Thanh rùng mình một cái, cô bé không muốn quay lại như ngày xưa nữa đâu.
"Không phải đâu, chú ấy đã giúp mẹ một chuyện rất lớn, mẹ chỉ mới chú ấy ăn cơm để thể hiện lòng biết ơn thôi." Trẻ con thường nghĩ rằng bản thân mình giả vờ rất tốt, nhưng người lớn vẫn có thể nhìn ra suy nghĩ của bọn trẻ, Thư Nhan nhéo má Thanh Thanh một cái rồi nói: "Con đừng nghĩ nhiều, bây giờ mẹ rất bận, lo cho các con cũng đã đủ mệt rồi, mẹ cũng không có suy nghĩ gì khác đâu."
Thanh Thanh cúi đầu: "Mẹ, mẹ sẽ không cần con với em trai nữa sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT