"Thật vất vả." Phương Trạch Vũ thật sự cảm thấy như vậy.
"Đã thành thói quen rồi, nên không sao." Thư Nhan cười cười, hỏi: "Vừa rồi anh có nhắc đến công ty, anh đi làm công ty sao?"
Hỏi xong, Thư Nhan cảm thấy không hay lắm, tiếng tăm của Phương Trạch Vũ xuất hiện ở nơi đó, công ty tốt nhất định là vào không được, cô hỏi như vậy có phải là chạm vào chỗ đau của anh rồi không?
"Tôi đang làm ở Hoa An, đó là công ty vệ sĩ, cũng xem như không có lãng phí mấy thứ học được." Phương Trạch Vũ há miệng thở dốc, đến bên miệng lại đổi thành: "Vậy con của cô đâu? Hay là tôi gọi bạn mình đưa con đến trường giúp cô."
"Không cần, lúc trước anh cũng biết tôi đã nhờ mẹ của một bạn học nữ đến tìm mình giúp đưa luôn rồi, cuối năm trước không phải tôi đã tìm một bà dì sao, mấy sủi cáo tặng cho anh cũng nhờ dì đó làm, cho nên bây giờ đi ra ngoài tôi cũng không có gì lo lắng nữa." Thư Nhan không ngờ rằng Phương Trạch Vũ lại là vệ sĩ, nhưng anh với vệ sĩ bình thường chắc khác nhau, chẳng lẽ là vệ sĩ tư nhân sao?
"Bảo mẫu đã biết rõ ràng thân phận chưa? Tôi có thể gọi người điều tra một chút." Anh chỉ thấy có rất nhiều bảo mẫu đối xử với trẻ con không tốt, hoặc đều là lừa bán trẻ em.
"Đó là bà con xa của hàng xóm nhà tôi, người phụ nữ này có học ở đại học Nam Thành, cho nên cũng xem như hiểu rõ, nên không cần kiểm tra đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play