Thư Nhan liếc nhìn tay bà ấy. Hai bàn tay trống không, thức ăn ở đâu ra?
"Bác thấy thức ăn không tươi nên lại không mua nữa." Bác cả vội vàng giải thích.
Còn có thể kiếm được cái cớ nào tệ hơn nữa không?
"Bác cả ạ, bác cũng coi như một thành viên trong gia đình. Thú thật với bác, đúng là cháu với Phương Trạch Vũ đang yêu nhau. Sau này, nếu anh ấy đến đây thường xuyên, bác đừng ngạc nhiên quá nhé." Thư Nhan báo trước cho bác cả.
Bác cả là ra vẻ bác đây đã đoán ra được từ lâu rồi, chính vì lo lắng sẽ quấy rầy hai đứa nên mới cố tình về muộn đấy.
"Cháu có thể tìm được một người tốt với cháu, tốt với cả các con cháu thì quá tốt. Khi ông nhà bác ra đi, bác mới hai mươi bảy tuổi, lại chỉ có một mụn con gái. Nếu không nhờ các chú các bác đều tốt thì đúng là không thể kiên trì được." Bác cả cũng một thân một mình nuôi con nên có phần đồng cảm: "Hồi ấy, bố nó mất, bác cũng từng có ý nghĩ, nhưng thật sự không gặp được ai tâm đầu ý hợp cả."
Thư Nhan hiểu. Bà ấy không giống mình, chồng bà ấy mất vì bệnh tật. Quan trọng nhất là lúc sinh thời, chồng bà ấy rất tốt với hai mẹ con, việc gì nặng nhọc bẩn thỉu cũng tranh làm, lên núi chặt củi thấy quả dại cũng có thể nhớ tới bà ấy. Đem một người đàn ông như vậy ra so sánh, muốn tái giá không còn dễ dàng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT