"Tiện tay làm thôi." Phương Trạch Vũ trả lời lại, phơi xong quần áo, thấy hai đứa nhỏ cũng trở lại, anh dẫn Thư Nhan đến chỗ rửa mặt: "Anh vừa mới nấu nước nóng, các em ở đây tắm rửa rửa mặt, buổi tối đến nhà trưởng thôn ăn cơm."
"Anh cũng quá chịu khó rồi. Lần sau cho dù đi đâu chơi em cũng phải dẫn anh theo." Thư Nhan nửa thật nửa đùa nói.
"Xem ra anh còn phải biểu hiện thật tốt, tranh thủ lần sau em còn dẫn anh đi." Phương Trạch Vũ cũng nói đùa với cô, đổ nước xong, anh lập tức bảo Thư Nhan dẫn Thanh Thanh vào, còn mình thì dẫn Thiên Bảo sang bên cạnh rửa mặt.
Rửa mặt xong đi ra ngoài, Thư Nhan hỏi Phương Trạch Vũ: "Tiểu đội trưởng Lâm nói trưởng thôn đặc biệt làm thịt một con cừu để tiếp đãi chúng ta, gia súc trên thảo nguyên chắc chắn rất quan trọng với dân chăn nuôi, chút nữa đưa cho người ta một chút tiền."
"Yên tâm đi, trong lòng anh có tính toán." Điều này Phương Trạch Vũ đã từng nghĩ đến, đến lúc đó anh sẽ quyên góp một khoản tiền, tu sửa lại con đường đi lại nơi đây.
Trời vừa sụp tối, Lâm Đại Chí đã đi qua gọi Thư Nhan và Phương Trạch Vũ đi ăn cơm, trưởng thôn gặp được Phương Trạch Vũ thì vô cùng vui mừng, nước mắt lưng tròng, dùng tiếng phổ thông không được chuẩn lắm nói lặp lại: "Trở về là tốt, thật đáng ăn mừng."
Vành mắt của Phương Trạch Vũ cũng đỏ lên, trong câu nói trộn lẫn với không ít từ ngữ địa phương ở đây, Thư Nhan gom năm góp bảy đoán được một chút ý, dường như là nói muốn quyên góp tiền sửa đường, giúp trưởng thôn gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT