Năm ngày sau, Hồ Thụy Tuyết đưa Hạ Nhu ôm lấy cúp vẻ vang trở về nước, lần này không cần họ phải đi tìm nhà báo nữa, mà người ta tự tìm đến tận cửa để phỏng vấn giúp bọn họ phát quảng cáo miễn phí.
Ở trong mắt người Trung Quốc, Khiên Nhan đã là một thương cao cấp, không kém hơn là bao so với các thương hiệu nước ngoài, Hồ Thụy Tuyết nói rằng cô ấy quen biết một vài người chị em rất thích các mẫu áo quần của thương hiệu Khiêm Tuyết.
"Đợi đến khi tham gia thêm một vài cuộc thi thì sang năm có thể chuẩn bị một chương trình thuộc về của riêng chúng ta, đến khi đó sẽ mời một số người nỗi tiếng tham gia, để làm tăng phẩm cách của thương hiệu."
Không dễ dàng gì để trở thành một thương hiệu xa xỉ, không phải cứ là các bạn định giá cao thì sẽ là thương hiệu xa xỉ. Còn phải tích lũy thời gian, đối với chuyện này thì dĩ nhiên có sốt ruột cũng vô ích.
"Từ từ sẽ có, sốt ruột cũng không ăn được miếng đậu phụ nóng*, bây giờ chúng ta đã làm rất tốt lắm rồi." Thư Nhan rất hài lòng với thành tích đạt được trước mắt, từ lúc bọn họ thành lập công ty cho đến nay vẫn chưa được một năm mà có thể đi đến được bước này thì thực sự đã hiếm lắm rồi.
*Sốt ruột cũng không ăn được miếng đậu phụ nóng: tức là có làm sao cũng phải đợi nếu không vội vàng sẽ làm hỏng .
"Tớ không sốt ruột, tớ biết rằng cậu đã đồng ý với bọn trẻ rồi, ngày mốt đi đợi đến hai ngày tớ hết lệch múi giờ thì mấy người đi." Hồ Thụy Tuyết cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT