Vợ Trương Cường chỉ đường cho Thư Nhan, cách nhà họ đi bộ khoảng một dặm về phía tây, đó là một bờ cát mịn đúng lúc mặt trời vừa lặn, đây là thời điểm tốt nhất đều đi bộ.
Thư Nhan nắm tay Phương Trạch Vũ, Phương Trạch Vũ nắm tay Thiên Bảo, Thư Nhan nắm tay Tinh Tinh, bốn người đi thành một hàng bước chân trần trên bờ cát.
Gió nhẹ nhàng thổi qua, nhìn ánh chiều tà xinh đẹp khiến Thư Nhân đột nhiên cảm thấy hạnh phúc Phương Trạch Vũ cũng có cảm giác giống cô, nằm mơ cũng không tưởng tượng ra được, có một ngày sẽ nắm tay cô gái mình yêu và hai đứa con đáng yêu bước chân lên bờ cát.
"Mẹ, nhìn xem, con cua."
Thiên Bảo kéo Phương Trạch Vũ đi qua bắt con cua, Thư Nhan và Tinh Tinh ở một bên nhặt vỏ sò, Tinh Tinh nói muốn nhặt nhiều hơn một chút để xỏ thành lắc tay, làm chuông gió, muốn tặng cho bạn học và Đóa Đóa nữa.
Sắc trời tối dần, mọi người thắng lợi trở về nhà Trương Cường. Ban ngày chưa nhìn thấy người đàn ông này, nhìn thấy Thư Nhan mấy người ngại ngùng chào hỏi.
Thư Nhan và hai đứa ngủ trên giường, Phương Trạch Vũ ngủ dưới đất, vừa thấy hừng đông, mấy người đã sớm thức dậy đi đến bến tàu chuẩn bị ra biển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT