Buổi tối, lúc Phương Trạch Vũ gọi điện tới, Thư Nhan nói với anh về hoạt động ở nhà trẻ ngày mai.
"Trường yêu cầu ba mẹ nhất định phải đi cùng, em nghĩ... Tìm anh cùng đi, Thiên Bảo cũng đồng ý, anh có thời gian rảnh không?" Thư Nhan hơi ngại ngùng hỏi.
"Có có có, đương nhiên anh có thời gian rồi." Phương Trạch Vũ không khỏi kích động. Ngày mai là chuyện lớn, tất cả đều dời lại.
Sáng hôm sau, Thư Nhan mặc bộ trang phục mới nhất của công ty, mang thêm một bộ quần áo thể thao, phòng trừ trường hợp nhà trẻ có hoạt động nào đó cần vận động, váy trên người không tiện.
Bọn trẻ đã mặc xong đồng phục, Thư Nhan mang chúng xuống lầu, Phương Trạch Vũ đã chờ ở đó rồi. Lúc nhìn thấy anh, suýt chút nữa Thư Nhan đã bị chói mù mắt. Bộ âu phục thẳng tắp, tóc vuốt ngược, còn dùng keo bóng lộn.
"Anh làm gì thế?" Thêm cái xì gà nữa thì y đúc ông trùm xã hội đen Hồng Kông xưa.
"Anh mặc giống những người thành công, như vậy không được à? Có thể làm Thiên Bảo mất thể diện không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT